Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

Bản lĩnh của anh chàng Phạm Phước Hưng



Phạm Phước Hưng là cái tên quen thuộc trong làng thể dục dụng cụ Việt Nam. Anh chàng điển trai này đã mang về rất nhiều thành tích cho thể thao Việt Nam. Với thành tích hon 30 chiếc HCV cho môn TDDC, vô địch thế giới, HCV hai mùa Seagames gần đây và mới nhất là HCV tại Seagame 26 . Anh đang là VĐV hàng đầu của TDDC Việt Nam. 
Phạm Phước Hưng đã có rất nhiều thành tích cho TDDC Việt Nam.

Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011

Mua bán nợ nghĩa là thế nào?

Hôm nay dỡ chứng thấy ngân hàng Vietcombank thông báo BÁN NỢ
Tò mò tìm hiểu về việc "MUA - BÁN NỢ" thấy cũng hay hay, tương lên Blog cho bạn bè nào có nhu cầu tham khảo thêm.

Để xử lý các khoản nợ và tài sản tồn đọng, góp phần lành mạnh hóa tình hình tài chính doanh nghiệp, thúc đẩy quá trình sắp xếp và chuyển đổi doanh nghiệp nhà nước,Thủ tướng Chính phủ đã ký quyết định thành lập Công ty Mua bán nợ và tài sản tồn đọng của doanh nghiệp (DATC)(năm 2003).Tuy nhiên cho đến nay, nhiều người dân cũng như nhiều doanh nghiệp vẫn còn xa lạ với “mua – bán nợ” và chưa hiểu hết lợi ích và phương thức hoạt động của việc mua, bán nợ và tài sản tồn đọng.

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

Những bài văn hay khủng khiếp.

"Kiều là 1 người con gái tài sắc vẹn toàn, song nàng đã bị chế độ phong kiến vùi vào đống bùn nhơ. Đến nỗi, chịu không nổi, nàng đã nhảy xuống sông Tiền giang tự vẫn. May thay lúc đó có một bà đảng viên đi công tác về, bà liền nhảy xuống sông cứu nàng. Sau đó, Kiều giác ngộ và đi theo con đường Cách Mạng."


"... Nguyễn Du là lão tiền bối của chúng ta. Mặc dù tiền bối đã sớm ra đi vào một chiều gió lạnh, nhưng vẫn làm chấn động cả giới hậu bối của chúng ta, qua bí kíp võ công "Vương Thúy Kiều" hay còn gọi là "Đoạn Trường Thất Thanh". Bằng chứng là qua các kỳ thi, pho bí kíp này lại xuất hiện và làm "thất điên bác đảo" cả giới "hậu bối" chúng ta ..."

Thứ Năm, 15 tháng 9, 2011

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011

Camera ngụy trang siêu nhỏ, gắn trên móc khóa

Camera móc khóa siêu nét, với chất lượng hình anh đứng đầu trong tất cả các loại camera đang có trên thị trường. Với mức giá chỉ: 550.000đ Thông số kỹ thuật : Dimensions : 1280 x 1024 Width : 1280 pixels Height : 1024 pixels Horizontal resolution : 96 dpi Vertical resolution : 96 dpi Bit depth : 24 Video format:AVI (định dạng video) Image Format:640X480 (kích thước hình ảnh) Camera format:1280X960 (kich thứơc video) Battery xạc lithium :280m
Camera móc khóa siêu nét, với chất lượng hình ảnh rõ nét hơn các loại camera nhỏ đang có trên thị trường.
Với mức giá chỉ: 550.000đ (giá này đã bao gồm tặng thẻ nhớ 4GB luôn hen các bạn, giá đã fix, không trả giá nữa)


Thông số kỹ thuật :
Dimensions : 1280 x 1024
Width : 1280 pixels

Height : 1024 pixels
Horizontal resolution : 96 dpi
Vertical resolution : 96 dpi
Bit depth : 24
Video format:AVI (định dạng video)
Image Format:640X480 (kích thước hình ảnh)

Camera format:1280X960 (kich thứơc video)
Battery xạc lithium :280m
Camera cmode Ống Kính 1/3’’, tiêu cự 3,7mm độ nhạy sáng 0.5 lux, độ phân giải 480TVL.
Tốc độ ghi : 700kb đến 900kb/s, dung lương 4Gb,Định dạng file MPG (chuẩn AVI)
Đường kính: 1 cm
Driver cho các hệ điều hành : Windows 98/98SE/2000/XP/Vista , MAC OS, thậm chí là Linux.Ngoài ra còn dùng làm USB lưu trữ dữ liệu
Thiết nhỏ gọn, thông minh.

Mr Quang (TP HCM)
Liên Hệ Yahoo! : Thaiquangptt
ĐT : 0972 742 756
Các bạn ở tỉnh có thể liên hệ, chuyển khoản qua tài khoản, mình sẽ gửi về cho các bạn qua đường bưu điện.
**** LƯU Ý: Mình bán thiết bị này, rất mong các bạn sử dụng cho mục đích tốt, ghi lại bằng chứng, thông tin pháp lí có lợi cho mình được một cách hợp pháp. Mọi hành vi quay lén mang tính riêng tư làm tổn hại đến quyền riêng tư, danh dự người khác tuyệt đối nghiêm cấm, các bạn phải chịu hành vi của mình trước pháp luật.

Thứ Hai, 22 tháng 8, 2011

Xem đừng có ganh tị nha


He he he. Dạo này thành Vip rồi.

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2011

Âm tính

Mình bảo thế này, dân tộc Việt Nam là dân tộc âm tính (nói thẳng ra là đàn bà). Âm tính nên hay ích kỷ, hờn ghen. Thấy ai hơn mình là đố kỵ, khó chịu rồi báng bổ vào họ. Cái tư duy khỏe khoắn, trượng phu và văn minh như các nước phương Tây không phải cứ muốn là có, nhất là đối với một đất nước có số phận, bởi sở hữu một dĩ vãng đau đớn, chẳng lấy gì làm vẻ vang cho lắm (ở đợ lâu năm). Đất nước bất hạnh sẽ sản sinh ra những công dân bất hạnh, yếu đuối và cực kỳ thiếu tự tin. Trong khi để sống văn minh, người ta cần đến cái lòng tự tin rất lớn. Phải đủ tự tin người ta mới bình tĩnh để vượt qua được những giá trị tầm thường, bé mọn. Phải thực sự khỏe mạnh người ta mới chiến thắng được cái bản năng ngất ngưỡng luôn muốn làm quản trị hệ thần kinh trong đầu của mỗi con người.

Và khi không văn minh, chẳng còn cách nào khác là họ buộc lòng phải bé lại, họ sống co cụm trong cái bản năng ích kỷ, nhỏ mọn, đớn hèn. Họ tự lừa phỉnh mình bằng những giá trị mà chắc chắn họ chả bao giờ có để tự sướng, tự thỏa mãn, thậm chí là kiêu hãnh nhằm che đậy, lấp liếm cho cái yếu kém, dốt nát, thua thiệt của bản thân. Bằng chứng là rất hiếm các thể loại đàn ông ở An Nam dám nhận mình vô dụng, bất tài, đàn bà tự nhận mình xấu xí, đen đủi, bẩn thỉu càng hiếm hơn. Thế là cả một dân tộc gồng lên ta giỏi giang, ta xinh đẹp. Ta không giỏi chỗ này thì ta giỏi chỗ khác, ta không đẹp ở nhan sắc thì ta đẹp hình thể, chả hình thể nữa ta đẹp ở tâm hồn. Kiểu gì cũng phải giỏi, kiểu gì thì cũng phải đẹp chứ không thể dở hay xấu được. Thực ra là đang tự lừa mị nhau cả.
Bởi giỏi giang, xinh đẹp kiểu gì mà đi ném đá một đứa cỡ Ngọc Trinh. Khỏe khoắn thực sự, xinh đẹp thực sự thì phải nâng đỡ người khác, chả đỡ thì thôi chả thèm nhìn, nó làm gì kệ nó chứ để ý gì đến một đứa đã tự nhận mình là nữ hoàng đồ lót. Ấy thế mà cả làng báo cùng thần dân của họ nhao nhao chạy đi thắc mắc một nữ hoàng đồ lót về những khoản chiều sâu, trí tuệ, tâm hồn…và cho rằng não ngần í thì không thể đại diện cho trí tuệ, tâm hồn dân tộc. Bệ rạc không biết chứa vào đâu cho hết. Thử hỏi thế giới này có dân tộc nào mang nữ hoàng đồ lót, thậm chí hoa hậu ra để làm đại diện cho tâm hồn, trí tuệ không hả giời? Trừ An Nam.
Tất cả chỉ là biểu hiện của sự âm tính, tất cả chỉ là hờn ghen, đố kỵ, đàn ông đố kỵ kiểu đàn ông, đàn bà ghen tỵ kiểu đàn bà, chả hơn được. Đàn ông thấy da thịt nó nõn nà khoái lắm, thèm muốn lắm nhưng với chả tới thế là đành chê nó ngu, chả xứng với mình cho sang. Đàn bà thấy nó nhìn lại mình thấy tủi hổ, quê độ và mặc cảm với chồng (nếu có) nhưng vẫn ỏng eo rằng nó chả có trí tuệ bằng mình, cho sang nốt. Chấm hết.
Sự âm tính ấy cũng đầy não của các thể loại nhân sĩ trí thức. Từ chỗ mặc cảm năng lực yếu kém, từ chỗ cảm thấy mình thua thiệt và khi bị vứt bên lề thời đại, từ chỗ bất mãn khi các quyền lợi cá nhân không được thỏa mãn thế là chuyển sang trạng thái chống đối giới cầm quyền, chống đối chính phủ.
Dân Anh khi nổi loạn chúng nó dám nói thẳng là chúng nó chống chính phủ, chúng nó muốn khẳng định chúng nó có giá trị, không phải là loại vứt đi. Khoan bàn chuyện đúng sai đã thấy tầm vóc của lũ bạo loạn bên Anh đã hơn nhân sĩ, trí thức An Nam mấy bậc. Ấy là chúng nó dám nói thật, nói thẳng cái điều mà chúng nó muốn. Thậm chí chúng nó cướp bóc, tức là làm một việc rất tồi tệ, rất đáng xấu hổ nhưng vẫn dám ghi hình mang khoe. Có nghĩa chúng nó chả sợ đếch dư luận xung quanh. Chúng khoe cả cái xấu xí của mình một cách đầy kiêu hãnh. Đừng bảo dân Anh nó không ý thức được việc ăn cướp là xấu xí nhé, chỉ có điều khi chúng nó muốn nổi loạn, chúng nó muốn khẳng định mình thì chúng nó chả còn sợ bất kỳ điều gì. Ở góc độ nào đó, phải thấy dân tộc Anh là một dân tộc dương tính mà để có được điều đó, dân tộc ấy phải mạnh mẽ đến cỡ nào.
Nhìn lại đám nhân sĩ An Nam thấy tệ hại và âm tính đéo biết chất vào đâu cho hết. Toàn lũ vô tích sự cứ thích gắn những cái mác như giáo sư, tiên sĩ, nhà thơ, nhà văn, nhà sử học lên mặt mình (bởi sợ quần chúng cho là ngữ vô học nên chả ai tin), chống chính quyền nói mẹ nó ra là chống chính quyền lại nói trẹo đi là chống Trung Quốc để được cái tiếng yêu nước cho thơm tho, bóng bẩy (và cũng sợ mang tiếng là quân phản động vì như thế thì chính quyền chúng hốt).
Cái âm tính cuối cùng và đáng tiếc nhất nó nằm ở sự lưỡng lự, thiếu chuyên nghiệp của chính quyền khi xử lý đám rách việc nhân danh lòng yêu nước í. Đứa nào gây rối trật tự công cộng, đứa nào thóa mạ, làm nhục người thi hành công vụ thì nhẽ ra an ninh phải xử lý nghiêm khắc mà không cần phải lăn tăn bất kỳ điều gì bởi không có bất kỳ đất nước nào trên thế giới hiện nay mà công dân có quyền nhân danh lòng yêu nước để muốn làm gì thì làm. Nếu vẫn còn thỏa hiệp với đám người ấy, chẳng khác nào chính quyền Việt Nam đang làm mất lòng tin ở trên dưới 85 triệu dân còn lại và tự khẳng định Việt Nam là xứ vô pháp, quê mùa.
Dân chủ như Mỹ kia, bảo giơ tay mà không giơ, an ninh nó đánh cho môi to bằng mông. Dân chủ như Anh thì nó còn bắn chết dân và hiện đang giam 700 đứa nổi loạn kia kìa.
Một dân tộc âm tính, chỉ để làm thơ. Mà thơ ở thời này, chỉ để chùi đít.
Theo đít bự Hà Cao (bự là vì suốt ngày ngồi viết lách)

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2011

Truyện tháng Bảy

Cầu Ô thước
Trước khi anh đi công tác xa họ tổ chức đám cưới đúng vào tháng bảy âm lịch. Cha mẹ hai bên lo lắng vợ chồng họ sẽ như “Ngưu lang Chức nữ”. Họ cười, bây giờ có internet, email, chát chit, điện thọai, webcam… có xa xôi gì đâu khi hàng ngày gặp nhau trên mạng?
Một năm qua. Anh trở về. Sống chung dưới một mái nhà mà bỗng nghe xa ngái…
Chẳng ai muốn bắc Cầu Ô thước dù đã nhiều tháng bảy mưa ngâu… 

Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2011

Thơ

Chưa đủ ....nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành ... xa lạ
Ta gặp nhau...
Giữa hai bờ....nỗi nhớ
Phải làm gì để ta hết bơ vơ...

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2011

Bão

Thấy bão lớn đổ bộ vào quê, chợt nhớ là cái nhà ọp ẹp lắm rồi, hic. Chỉ chờ cơn gió mạnh là rụng hết. Haiz... Mỗi lần bão về, lòng mình cứ lo lắng.. Mới gọi về cho Cô, mưa nhiều quá nên mới rảnh để đắp chăn ngủ he he ... đến đâu thì đến.

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

Chọn một con đường.....

      Có hai địa điểm mình thường hay phải đi qua trên một chuyến hàng: Hàng Xanh và Công viên Hoàng Văn Thụ.
      Có 2 cách để đi qua lại giữa 2 điểm này: 1 - chạy thẳng Hoàng Văn Thụ, Phan Đăng Lưu..... 2 - Chạy thẳng Nguyễn Văn Trổi, quành qua Điện Biên Phủ rồi chạy một mạch là tới.
   

Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

Người mẹ điên

Mẹ điên
Vương Hằng Tích (Trung Quốc)

Hai mươi ba năm trước, có một người con gái trẻ lang thang qua làng tôi, đầu bù tóc rối, gặp ai cũng cười cười, cũng chả ngại ngần ngồi tè trước mặt mọi người. Vì vậy, đàn bà trong làng đi qua cô gái thường nhổ nước bọt, có bà còn chạy lên trước dậm chân, đuổi "Cút cho xa!". Thế nhưng cô gái không bỏ đi, vẫn cứ cười ngây dại quanh quẩn trong làng.

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

Âm - Dương

Mới ở Đồng Nai về.. Hic, hôm qua thấy chị mình "ứng" (nói thật ra là lên đồng) mà thương chị, la hét thảm thiết, gồng người lên như cố gắng nhập xác, cứ như thế hơn 2 tiếng mới nhập hết vào được, vật vã khổ sở lắm. Bao năm qua cứ ngỡ bác đã yên vị ở nghĩa trang rồi, nay không tin được hồn tìm về bảo vẫn nằm ở ngoài, đã đi một lần rồi sao không đưa bác về. Mới đọc bài báo này, thấy cũng sợ sợ, giờ chả biết làm sao, âm dương gặp nhau, ai cũng khóc, khóc vì lòng yêu thương, khóc vì thấy mình còn có lỗi, khóc cho tình thân không trọn vẹn. Đến giờ, mọi việc vẫn chưa trọn vẹn, người âm không nhớ mình đang nằm ở đâu nữa..., người dương khóc vì bao năm nay không biết rằng đã để người thân mình làm cô hồn ngoài kia, không ai hương khói. Mọi chuyện vẫn chưa có hướng mở nào, thật tình cũng không biết làm sao đây.
  Nhớ lại đầu năm đi cất mộ bố, sau một  tuần thì ông mất, trong sự mất mát, đau thương đó mình vẫn có được một phần trọn vẹn, một phần thõa mãn. Ở mức nào đó mình đã có mặt kịp thời....và giờ tuy trong lòng vẫn luôn có suy nghĩ về những người đã khuất, nhưng không là tâm trạng lo âu khắc khoải....

Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2011

Thế giới tâm linh

Quê mình - Nghệ An, phải nói rằng đại đa số dân quê mình có tư tưởng vô thần nhất, trong nhà chỉ thờ ông bà tổ tiên ngoài ra không thờ gì khác nữa, rất ít chùa chiền, đình đền. Đó là hậu quả của cuộc cách mạng tháng 8/1945, toàn bộ đình đền bị phá bỏ khá triệt để, chỉ còn giữ lại một ít đình đền linh thiêng, đơn cữ là ngay trước cổng nhà mình là nền của một ngôi đền đã bị phá hủy từ ngày ấy.
 Tuy nhiên, những tháng gần đây liên tục nhiều nơi trong tỉnh có hiện tượng liệt sĩ nhập hồn về và muốn nói chuyện với thân nhân. Đối với mình thì thật sự là khó tin lắm, nhưng chuyện đó đang xảy ra ngay với những người thân bên mình. Ông anh của Dượng (lấy cô mình) nhập vào chị mình rồi nói chuyện với cả nhà, hic. Các liệt sỹ nhập hồn về ở khắp nơi, Nam Đàn, Quế Phong, Diễn Châu, Yên Thành... Đôi lúc có nhiều cái không tin cũng không được. Chỉ sợ có nhiều kẻ lợi dụng chuyện này để nói xấu nhà nước, thực hiện cho mục đích của họ, mọi thứ cần phải được kiểm chứng. Chiều nay về Đồng Nai để hỏi kĩ hơn

Thứ Tư, 6 tháng 7, 2011

Chạy KT3



Ở VN làm cái gì cũng mất thêm khoản phí chạy chọt, hoặc … gì đấy. Hôm trước nhờ cô chủ nhà đăng kí KT3, hôm nay cô về bảo ông tổ trưởng gợi ý cứ đưa cho thằng công an 300k là nó làm cho – nhanh lắm Chuyện này mình cũng lường trước rồi, VN mình nó thế, hễ động đến giấy tờ thủ tục với cơ quan công quyền thì phải mất chút chút gì đó, thế mới suôn sẽ, luật bất thành văn rồi và bản thân mình cũng chấp nhận điều đó. Nhưng có điều thắc mắc ở đây là dân làm hư cán bộ hay cán bộ  làm hư dân, hay tại cả hai. Ở bất cứ đâu trên đất nước này đều thấy tham nhũng, tham ô từ cấp Phường xã  trở lên, quan ăn theo đường quan, lính ăn theo đường lính, quan mở thầu, lính đấu giá. Chính vì cửa quyền, lợi dụng chức quyền mà dẫn đến chạy chức chạy quyền, ở mọi ngành mọi cấp từ an ninh đến hành chính thậm chí cả làm lao công cũng phải “chạy”… mình luôn theo lý tưởng cộng sản, nhưng cứ tình hình như thế này thì chán nản vô cùng. Thà rằng trả tiền dịch vụ công giá thật cao, lấy tiền đó trả lương lực lượng công vụ chứ không bao giờ muốn như thế, . Chính suy nghĩ này nên đôi khi cũng thông cảm cho bọn rận chủ, chỉ có cách mà chúng làm là mình  không tán thành chút nào.
Chúng ta điều đỗ lỗi tất cả những chuyện này cho cơ chế, vậy mà qua bao nhiêu năm rồi… cơ chế vẫn không thay đổi hoặc thay đổi một cách ì ạch miễn cưỡng. Chẵng nhẽ đợi đến lúc thay đổi thể chế rồi mới thay đổi cơ chế luôn một lượt, bây giờ đất nước khó khăn thì kêu gọi tất cả chung lòng vượt qua, đến lúc đạt được chút thành tựu thì to mồm ca tụng, “nổ” banh trời đất trong khi thực lực không bền vững, động đâu cũng thấy có vấn đề. Người dân bây giờ khôn lắm, chỉ là họ cố tình lờ đi mà thôi.. nói như triết học thì kiến trúc hạ tầng giờ đã khác rồi… nếu thượng tầng không có điều chỉnh thích hợp thì kéo lùi sự phát triển là lẽ đương nhiên. Hết. Không nói nữa he he.  Mình đéll phải thằng cha Hồ H…ã…i, mình đéll biết nhiều về triết học nên cũng không thích lôi cái ngu ra cho người khác nhìn.

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2011

Mại Dâm hợp pháp tại VN?

Bổng dưng mình thay đổi quan điểm, nếu có thể thì hãy công nhận mại dâm là một nghề nghiệp chính đáng, ở đó con người được phép kinh doanh thân xác và đóng thuế, người mua dâm cũng đàng hoàng và hợp pháp. Tại sao lại không? He he, như thế là quá Tự Do - Dân Chủ ấy chứ, được cái này thì lũ rận chủ phải há hốc mồm.

Thứ Năm, 30 tháng 6, 2011

Việt Nam cần điều chỉnh lại chiến lược biển Đông - Trương Nhân Tuấn

Cóp nguyên xi bài của Bác Trương Nhân Tuấn, sợ nhỡ có ngày bác đổi ý bỏ bài này xuống. Đọc xong xịu luôn, không biết nói gì hơn......, không biết nói gì. Có một vấn đề ở đây: cách hợp pháp hóa lấy lại Biển Đông là thay đổi thể chế chính trị ==>> nói thực là có thay đổi thì cũng chưa chắc chúng ta lấy lại được nếu không nói là biếu không cho giặc, mặc dù ta biết rằng nội tại không hay hớm gì, nhưng không thể vì thế mà chơi nước liều, không đời nào. Gạt bỏ những mâu thuẩn khác, đặt lợi ích dân tộc lên trên tất cả mà giải quyết, chẳng phải là lúc để cấu xé những mâu thuẫn nội tại của xã hội. 


Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

Dân Chủ Và Dân Vô Chủ

 Bài này của cha Haw, viết lâu rồi mà đọc lại vẫn cười lộn ruột, không biết có bao nhiêu  trí thức rồng lộn nước này căm thù lão Haw.



Danchu: buzz! buzz!

Danvochu: Gìe thé!? Quen biết gì nhau không mà buzz bà thế? Buzz linh tinh lang tang bà chửi cho tan nát hoa chè, thè lè hoa cúc nở giờ. Bà đang phấn son buổi sáng để dạng háng cho buổi trưa… Đứa nào làm phiền bà thế?

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

Về Quê...

Tết vừa rồi về làm lễ đưa bố qua nhà thờ dòng họ, mới đó thôi mà..... Vào SG chưa được 20 ngày thì O (cô) gọi điện, Ông nội yếu lắm, ông muốn mình bốc mộ bố vào nghĩa trang. Lại lập cập về quê, phong tục ở quê nghiêm lắm, nếu có 1 người mất thì cả một phái của dòng họ đó không được động chạm đến đất cát mồ mã 3 năm sau đó, chính vì thế mà có người hơn 15 năm rồi mà vẫn chưa đủ điều kiện bốc mộ. Lần này, tất cả anh em trong nhánh đồng tâm gấp rút quy tập mộ và làm lại nghĩa trang lần 2, phần âm có yên thì dương mới vượng... công việc được tiến hành vào lúc 1h đêm tại nghĩa trang của xóm.


Thời tiết mưa phùn, đường lầy lội, tất cả đều phải mang ủng. Hình này chụp lúc nữa đêm tại nghĩa trang, có cái ánh sáng tròn tròn phía sau lưng mình, theo nhà ngoại cảm thì đó là linh hồn người đã mất, hướng đó không bao giờ có ánh đèn.
Không những cát, mà tất cả vật liệu xây dựng đều phải khiêng từ ngoài vào nghĩa trang, đường lầy lội kinh khủng, trơn như mỡ, thời tiết lúc đó dưới 10oC tất cả đều phải đi ủng và mặc thật nhiều áo.

Hai Bô lão Dượng Châu và Bác Chung
Làm 1h đêm đến tận sáng, con cháu trai tráng đi mần ăn xa hết, chỉ còn lại các chú các bô lão ở nhà, rất may là anh em đến giúp đỡ rất đông, đêm ấy ước chừng hơn 50 người cùng làm một công việc đồ sộ.


Và đấy, tất cả nguyên vật liệu chuyển vào nghĩa trang phải khiêng như thế này. Trước cổng nghĩa trang là bức bình phong làm sát bờ. Chỉ để đủ khoảng rộng cho 1 người đi, mục đích chính là không cho trâu bò vào và bây giờ làm khổ nhau thế đây.



He he, Hai anh em con bố Vinh - Tích cực nhứt nhứt, làm từ khuya đến sáng mà không nghĩ, mình cũng chả tốt lành gì, vừa làm vừa cầu mong cho tổ tiên phù hộ cho con mau giàu.

Đấy, Khổ, 3 người khiêng không nổi.

"Thượng Hạ Nhất Tâm" - Đoàn kết he he
Của nợ của O mình, may mà đậu tốt nghiệp, chả biết hôm nào nó vào.

Của nợ của mình đây, rõ hãm, chưa thi đã phán 1 câu "năm nay em lại trượt rồi". OK, trượt thì đi mần công nhân, đéll phải nghĩ thêm... he he. Nói thế chứ lo phết, ngu lắm con ạ.
Chú Tám, ôi Tướng nhà mình đây. Chú là người giúp đỡ nhiều lắm. Đôi khi nghĩ lại thấy anh em nội ngoại mình thật đoàn kết, sướng lắm.

Đấy, của nợ này mình mặc gì nó cũng thích, đổi cho bằng được mua đồ về đéll được mặc. Nó lấy đồ mình còn mình mặc đồ của nó..
Chú Tám và 2 của nợ bên mộ bố.
Dượng Châu và 2 của nợ. Ôi, con cháu định cư miền Nam gần hết ở nhà chuyện nhà, chuyện họ, chuyện Ông, một tay Dượng lo hết...
Anh Khoa bên mộ bác Kham
Thôi chết rồi, quên mất bà này rồi, hic, ở quê cứ gọi tên các cố theo tên con cháu, nên tên thật không có nhớ.
80% công việc đã xong, chỉ còn lát nền nữa
Còn đây là bà nội
Bác Kham
Cố Quán

Bố Đây
Và .... một ông trùng tên với mình, giờ thì phải gọi là Quân nhé. Mình quên mất vụ phổ biến tên mới, không thể xài tên cũ mãi được, có ngày ông quật chết.
Bà Lưu

Hai của nợ
Ra Về
Sữa lại mộ cho Ông Hùng, Anh của ông nội mình, Tội nghiệp Bác Dũng, Ô Hùng sinh được 4 người con mà giờ này chỉ có Bác Dũng một tay lo liệu.
Trên mộ cũng có một bóng sáng tròn, hôm đó lạnh lắm, trời làm gì có nắng. Lại đi hỏi nhà Ngoại Cảm he he
Chả biết các cố nhìn mặt thằng này có thấy hãm tài không

Chú Bảy - Anh của chú Tám, Bà Hiền sinh đến 10 người con đến chú bảy là không biết đặt tên gì,  he he còn chú chín và cô mười nữa
Mình bên bố

Của nợ bên bố
Của nợ của bố bên bố
Nghi ngút hương
Trưởng nhánh trong họ tộc là đây - Bác Hàm, nhiều lúc nhầm gọi là Bác Kham (đã mất), bác mà nghe được thì bỏ mẹ
Đấy, nó cứ mặc áo mình
Đói quá chôm đồ của cô
Make up
Cu tè chưa, đường cực kì lầy lội. Ôi, quê nghèo, nhưng tình người luôn ấm áp...
Khánh thành lăng sau 7 ngày thì ông mất...... chẳng biết nói thế nào nữa, chính ông là người thúc dục  mọi người xây lại nghĩa trang. 
Đầu năm lo chuyện âm, cuối năm chắc lo chuyện dương..... cả nhà ai cũng hỏi khi nào cưới vợ, mình trả lời khảng khái lắm "khi nào có nhà SG khi đó mới có vợ"  ==>> hố hố hố khi nào nhỉ.
 Ở làng quê nghèo xứ nghệ này, ai nấy đều tất bật lo toan cái ăn cái mặc, gom góp từng đồng để dành lo cho con cái ăn học, dư giả chút ít sẽ xây nhà, sửa lối. Đất đai khô cằn, thời tiết khắc nghiệt, thế hệ mới lớn đều ra đi nhiều nơi khác thuận lợi hơn cho cuộc sống, chỉ còn lại các ông bà già bám đất bám làng... thương lắm mảnh đất nghèo, thương lắm những con người nghĩa tình.

Xương đây , Tô đâu!

 

Y án 9 năm tù Hiệu trưởng mua dâm nữ sinh 
 He he, cái hình trên có cách đây 1 năm rồi, giờ nhìn lại vẫn buồn cười. Anh Xương hôm nay được hưởng 9 năm tù, sướng thế còn gì. Vẫn còn 16 vị doanh nhân, chức sắc nữa... họ ở đâu rồi, anh Tô đâu rồi... dám chắc là các lãnh đạo của ta muốn vụ này chìm xuồng lắm.
Qua sự việc này ngẫm nghĩ ra một chơn lí hay: làm quan lớn ở Việt Nam "phê" thật, "phê" tinh thần, "phê" cả toàn thân.
Vụ này chắc như thế là xong rồi, báo chí cũng bịt mồm hết rồi.

Các vị chức sắc tham nhũng, lộng quyền thời nay  ác đéll khác gì bọn Tàu, chỉ khác ở chổ 1 bên gặm nhấm từ ngoài vào, một bên đục khoét xương máu của nhân dân từ trong ra, dẫm đạp lên những thành quả cách mạng của biết bao người đã nằm xuống vì đất nước này.
Haizzzz, khốn khổ cho cái đất nước ngàn năm nô lệ.... những lúc nhưng thế mình lại nghĩ "phải chăng độc Đảng nó thế". Hic, suy nghĩ thêm hồi nữa chắc thành phản động